'๑'- Forum For Teens -'๑'
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
'๑'- Forum For Teens -'๑'


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Bài Viết MớiTab mớiThống kê

sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Wed Dec 15, 2010 3:04 pm
sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_06
sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_01sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_02_newssẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_03
sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_04_newsan.sansẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_06_news
sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_07sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_08_newssẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Bgavatar_09
[Thành viên] - san.sanMod
Mod
Nữ
Tổng số bài gửi : 111
Tài sản (VND) : 157
Cảm Ơn : 5
Sinh Nhật : 14/11/1994
Ngày Tham Gia : 07/09/2010
Trạng Thái : Loading....
Băng Hội Tham Gia : Loading....
sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) Vide

Bài gửiTiêu đề: sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2)
http://Loading....

Tiêu đề: sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2)

Lớp học rất yên tĩnh.

Các sinh viên vừa nghe giảng vừa ghi chép.

Giáo sư Truyền cũng giảng bài sôi nổi hơn.

Cho nên,khi cửa lớp học bị một bàn chân "Rầm"đá mạnh vào,tất cả mọi người đều giật mình!

Âm thanh đó thật quá mạnh!

Giống như một tiếng sấm.Một sinh viên nam mặt đầy tức giận đứng trước cửa lớp,anh ta vừa cao lớn vừa đẹp trai,tóc màu hạt dẻ,áo phông màu đen,trên mũi đính một hạt kim cương nhỏ.

Tiểu Mễ ngẩng đầu lên nhìn.

Tiểu Mễ nheo nheo mắt,ngạc nhiên không nói lên lời.

Sau đó nụ cười tắt đi.

Haha,thì ra người được cô đưa đến bệnh viện lại là bạn học cùng lớp của cô.

Thế giới thật nhiều điều thần kỳ!

Anh chàng tóc hạt dẻ người bị nước mưa làm ướt,trong ánh mắt đầy sự tức giận,dưới chân đôi giày thể thao đã bị bùn đất làm cho vừa ướt vừa bẩn.

Ngoài trời đột nhiên có tiếng sấm

Haha,tý nữa thể nào trời cũng có bão.

Giáo sư Truyền sắc mặt không thay đổi,trừng mắt nhìn sinh viên nam:"Doãn Đường Diêu",anh lại đến muộn rồi,lại còn lấy chân đạp cửa,có biết rằng như thế làm ảnh hưởng đến mọi người không?"

Các sinh viên thì thầm bàn tán.

Doãn Đường Diêu làm ra vẻ không nghe thấy,đưa tay lau nước mưa trên mặt.Giáo sư Truyền ánh mắt đầy sự tức giận.

Các sinh viên ngẩn người ra.

Doãn Đường Diêu đi qua bàn giáo viên rồi đi xuống cuối lớp,không quên buông thêm một câu nói----

"Nhiều chuyện quá!Trời mưa,thầy không nhìn thấy à?"

Giáo sư Truyền vẻ mặt hết sức tức giận:"Thế các sinh viên khác?!Trời cũng mưa,tại sao họ không đi muộn?!Suốt ngày trốn học,đi muộn,đánh nhau sinh sự,anh vẫn chưa bị đuổi học thật là một kỳ tích!"

Doãn Đường Diêu đeo tai nghe nhạc vào,tỏ vẻ không quan tâm,vượt qua ánh mắt của các sinh viên,anh ta đi xuống cuối lớp.Anh đi đến bên cạnh Tiểu Mễ,nhìn cô.

Ngoài cửa,một tiếng sét đinh tai nhức óc vang lên!

Từ lúc giáo sư Truyền nói ba chữ "Doãn Đường Diêu",hơi thở của Tiểu Mễ như dừng lại!

Doãn Đường Diêu.

Anh ta là Doãn Đường Diêu à?

Cô nghiêng đầu,ngơ ngác nhìn anh ta,tất cả sức lực dường như không còn.

Tiểu Mễ cắn môi.

Đầu óc cô quay cuồng,trước mắt dường như có một lớp sương mù,làm cho cô không thể nhìn rõ được anh ta.

"Đứng dây!Cô cản đường của tôi!"

Doãn Đường Diêu trừng mắt nhìn cô.

Anh ta đương nhiên nhận ra cô gái trước mặt chính là người sáng sớm nay đã đưa anh ta đến bệnh viện.

Tiểu Mễ hoang mang đứng dậy,để anh ta đi vào trong.À,chỗ ngồi đó là của anh ta.

Mưa bên ngoài cửa sổ vẫn mạnh mẽ không ngớt.

Không khí mát mẻ và tươi mới.

Doãn Đường Diêu gục mặt xuống bàn ngủ.

Tiểu Mễ dường như không còn tâm trí để nghe giảng nữa,quay mặt sang nhìn anh ta.Lúc đó,dường như tất cả thế giới đều biến mất trước mặt cô,trong mắt cô chỉ còn chàng trai ngồi bên cạnh.

Doãn Đường Diêu thật sự hết sức đẹp trai,cái mũi cao và cong,giống như quý tộc nước Anh trong những bức ảnh cổ,đôi vai rộng và săn chắc,chiếc khuyên đeo trên mũi mang đến cho anh ta một vẻ bất cần đời,nhưng cũng thêm một vẻ bí ẩn xa xăm.

Anh ta hình như hết sức mệt mỏi,gục mặt trên bàn ngủ say.Anh ta thường xuyên mệt mỏi,thường xuyên ngủ say như vậy chăng?Tiểu Mễ nghĩ,có phải vì điều đó,cho nên sách vở của anh ta đã bị bụi bám đầy.

Bởi vì sự xuất hiện bất ngờ của Doãn Đường Diêu,không khí lớp học trở nên rất kỳ lạ,giáo sư Truyền giảng thêm lúc,cuối cùng bởi vì trong lòng tức giận,giảng bài không còn thông suốt nữa.Ông cầm một tập vở lên,nói:"Lần trước để mọi người viết một bài tiểu luận,tôi đã xem qua,các bạn đa số đều viết được,có thể nhìn thấy các bạn đã bỏ công sức cho bài viết này.Tuy nhiên,trong đó có một bài mà tôi cảm thấy rất kỳ lạ."

Các sinh viên bỏ bút xuống nhìn ông.

"Doãn Đường Diêu!"

Giáo sư Truyền nâng cao giọng nói.

Tiểu Mễ đẩy vào tay của Doãn Đường Diêu,nhẹ nhàng nói:"Này,dậy đi....."

"Làm gì đấy!"Doãn Đường Diêu bị đánh thức tức giận hét lên,hai mắt hằm hằm nhìn Tiểu Mễ.Có biết làm phiền người khác ngủ đáng ghét như thế nào không hả!

"Doãn!Đường!Diêu!"Giáo sư Truyền không kìm được tức giận,"Anh đứng dậy cho tôi!"

Doãn Đường Diêu hai vai nặng nề đứng dậy,tỏ vẻ chống đối:

"Việc gì vậy?"

"Kỹ năng và tri thức đều là nhân tố quan trọng ảnh hưởng đến năng suất lao động,cho nên công cụ,cơ khí đều được coi là một bộ phận của thu nhập quốc dân.Đồng thời bởi vì tiền chi cho giáo dục sẽ mang đến càng nhiều thu nhập quốc dân hơn trong tương lai,đối với chi tiêu giáo dục cũng giống như chi tiêu cho các việc khác."Giáo sư Truyền trừng mắt nhìn anh ta:"Anh trả lời cho tôi,quan điểm này do ai đề xuất?"

Doãn Đường Diêu nghĩ một lúc:"Adam Smith?"

"Không phải."

"David Ricardo?"

"Không phải."

"Henry?"

Giáo sư Truyền tức giận:"Tiếp theo chắc anh sẽ nói luôn cả Kart Mark,Enghen đấy nhỉ?"Cả lớp đều cười,Doãn Đường Diêu căn cứ vào lịch sử phát triển của học thuyết Kinh Tế Đối Ngoại mà đoán mò mà.

Doãn Đường Diêu nói cùn:

"Đều không đúng?Tóm lại quan điểm này không phải do tôi đề xuất là được mà."

Giáo sư Truyền tức giận không kìm nổi nữa,cầm quyển vở ném vào anh ta:"John Mayer!Đây là nội dung trong bài viết của anh!Anh cũng thật kỳ lạ,bài tập của anh còn có thể viết được đến 6000 chữ!Doãn Đường Diêu,kể cả anh copy từ trên mạng xuống thì cũng phải để tâm một chút chứ?!Đường viền không xóa đi,kiểu chữ không sửa,sắp chữ không động,đến cả tên tác giả anh cũng không thèm xóa đi à?!"
Cả lớp cười nói râm ran.

Quyển vở không trúng Doãn Đường Diêu,rơi trên mặt bàn của Tiểu Mễ.Cô tiện tay mở ra xem,thảo nào thầy giáo tức giận,toàn bộ cả bài viết dường như chỉ là để đối phó.

Tiếng chuông tan học reo.

"Tôi cho anh thời gian hai ngày.Nếu như bài tập này anh không làm xong được."Giáo sư Truyền trừng mắt nhìn Doãn Đường Diêu,"thì thi cuối kỳ anh cũng đừng đến nữa làm gì."Nói xong,ông đứng dậy đẩy cửa ra về,trong lớp mọi người vẫn bàn tán xôn xao.

Doãn Đường Diêu căn bản không nghe thấy,gục mặt xuống bàn tiếp tục ngủ say sưa.Một chú chim nhỏ bay qua,đậu xuống khung cửa sổ bên cạnh anh ta say sưa hót vang.

*** ***

"Bạn đừng ngồi chỗ đó nữa."

Uy Quả Quả kéo Tiểu Mễ ra khỏi lớp học,nói nhỏ với cô.Đã nói muốn làm bạn với cô,cho nên cũng phải có nghĩa vụ nói với cô một sự việc hết sức quan trọng.

"Tại sao?"

"Doãn Đường Diêu là kẻ hư hỏng nhất trường này!"

"Sao lại như vậy?"Tiểu Mễ trợn tròn mắt.

"Hắn ta suốt ngày bỏ học,đã ba môn học không qua rồi.Giáo viên Vi tích phân,Kế Toán và Thống kê một học kỳ tổng cộng diểm danh năm lần,hắn đều không có mặt.Những giáo viên đó trước kỳ thi đều nói:"Doãn Đường Diêu,anh không cần đến kiểm tra nữa đâu,có đến thì anh cũng chắc chắn không đủ điểm!"

"Sau đó,vẫn không đủ điểm à?"

"Ừ,ba môn đều 59 điểm."Uy Quả Quả cười,"hắn thật đáng ghét,không đến còn yên ổn một chút,rất nhiều lúc cũng đến muộn giống như hôm nay,làm cho mọi người không tập trung nghe giảng."

"59 điểm....."Tiểu Mễ ngơ ngác,"Nói như vậy,nếu như cậu ta không bỏ học,có lẽ cậu ta đã thi đỗ rồi...."

"Ai biết được?Cũng có thể là các thầy giáo cố tình trêu tức hắn đấy."

"À,ra vậy."Tiểu Mễ nhìn Doãn Đường Diêu đang ngủ trên bàn.

"Hắn rất thích đánh nhau!Ít nhất hai lần đánh cho người ta phải nằm viện!"Uy Quả Quả nói,"Tuy nhiên,nhà hắn rất lắm tiền,bất kể sự việc lớn thế nào,mẹ hắn đều có thể giải quyết ổn thỏa,cho nên đến bây giờ hắn vẫn có thể tác oai tác quái như vậy."

Tác oai tác quái?Sáng sớm đưa anh ta đến bệnh viện,anh ta rất hung dữ,lúc đến lớp muộn anh ta cũng rất huênh hoang.Nhưng,lúc này Doãn Đường Diêu giống như một đứa trẻ đang say sưa ngủ,Tiểu Mễ không cách nào tưởng tượng ra dáng vẻ "tác oai tác quái" của anh ta.

Uy Quả Quả chăm chú nhìn Tiểu Mễ đang thẫn thờ:"Này,Tiểu Mễ!"

"Hả?"

"Bạn thích xem phim tình cảm không?"

"Cũng không nhiều."

Uy Quả Quả hít một hơi dài rồi nói:"He,thế thì được.Bạn đừng có học theo những cô gái trong phim đó,cái gì mà đàn ông càng hư hỏng càng có sức hấp dẫn,rất nhiều cô vây quanh Doãn Đường Diêu,có đuổi đi cũng không hết,thật là mất mặt.Tất cả đều trúng độc của phim tình cảm rồi!"

Tiểu Mễ cười:"Uy Quả Quả,cảm ơn bạn."

"Cảm ơn vì cái gì?"

"Bạn đang quan tâm đến mình",cô mỉm cười với Uy Quả Quả,"Mình thật may mắn đúng không?Có thể quen biết bạn."

Uy Quả Quả cảm động,nắm tay cô:"Mình rất quý bạn!Có lẽ là duyên phận thôi,chúng ta chắc chắn sẽ là bạn tốt!"Đang nói,cô đột nhiên quay ra nhìn"Ha ha,nhìn kìa!Có trò hay rồi đây!"

Tiểu Mễ nhìn theo ánh mắt của cô-----

A,một cô gái thật xinh.

Khuôn mặt trái xoan,một đôi mắt biết nói,mái tóc mượt đen nhánh dài ngang vai,dáng người mảnh mai yếu đuối.

Cô gái đi vào lớp học,tất cả ánh mắt của sinh viên nam đều hướng về cô.Tiểu Mễ vẫn cho rằng,chỉ có trong tiểu thuyết,mới có được một mỹ nhân như thế này.Thật là một vẻ đẹp mong manh,yếu ớt.

"Cô ta tên Na Lộ,hoa khôi khoa văn."

"Họ tên thật kỳ lạ"

"Ừ,nghe nói có huyết thống Mãn Thanh,là hậu duệ của vương tộc triều đại cuối cùng."Uy Quả Quả cười trộm,"Cô ta chỉ thích có Doãn Đường Diêu thôi,làm tan nát biết bao trái tim chàng trai khác."

Na Lộ đi đến bên cạnh Doãn Đường Diêu,nhìn anh ta một chốc,rồi nhẹ nhàng nói:

"Anh đến rồi à?"

"Nói vớ vẩn!Nếu như anh ấy không đến,bạn nhìn thấy là quỷ à?'Dương Khả Vi lạnh lùng nói,cũng từ chỗ ngồi của mình đứng dậy,bước nhanh đến bên cạnh Doãn Đường Diêu,cản đường Na Lộ nói:"Mất trí à,không nhìn thấy anh ấy đang ngủ à?Đi di,đừng làm phiền anh ấy nữa!"

Na Lộ không quan tâm đến Dương Khả Vi,chỉ nhìn Doãn Đường Diêu.

"Anh vẫn khỏe chứ?Sao có vẻ mệt mỏi vậy?"

Dương Khả Vi tức giận:"Bạn đừng nhiều lời nữa,về đi."

"Na Lộ Vs Dương Khả Vi,đại chiến hồi thứ ba trăm linh một,"Uy Quả Quả lắc đầu,"đây là phim chiến tranh kinh điển,chỉ cần Doãn Đường Diêu xuất hiện là chiến tranh lại nổ ra."

"Cả hai người đều là bạn gái của anh ta à?"Nhìn qua có vẻ như là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau.

"Hai người?Haha,bạn quá coi thường Doãn Đường Diêu rồi,bạn gái của hắn ta phải dùng xe tải mới chở được hết.Chỉ là hai người này hơi khoa trương thôi."

Ánh nắng sau mưa chiếu vào phòng học.

Một cô gái yếu đuối,một cô gái lạnh lùng,giữa hai người,Doãn Đường Diêu gục mặt ngủ say trên bàn,tiếng ngáy nhè nhẹ.

Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ.

Phản chiếu trong suốt lên người Doãn Đường Diêu.

Tiểu Mễ đột nhiên cảm thấy,trong giấc mơ của anh ta,nhất định có một thế giới yên tĩnh.

"Đừng làm ồn nữa!"

Doãn Đường Diêu tức giận hét lên,khuôn mặt ngái ngủ,trừng mắt nhìn Na Lộ và Dương Khả Vi.

"Xin lỗi....."Na Lộ vừa nói vừa khóc,"Em làm phiền anh à?Đều là lỗi của em...."



sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.

Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
'๑'- Forum For Teens -'๑' :: Truyện Tuổi Teen :: Chuyện Tình yêu - Tình cảm-

sẽ có thiên thần thay a yêu e(p2) End_ba10
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất